" Bản Sonate nhẹ nhàng thanh khiết như nắng thu, buổi sáng thứ 2 từ ban công nơi có bụi hoa giấy đang xanh màu xanh cuối cùng của mùa lá . Nắng rót mật vào tiếng cười trẻ nhỏ, mùi hạnh phúc phảng phất từ những gia đình trẻ, họ đưa con đi dạo, họ cười với nhau và họ trao nhau những tia nắng từ trái tim .
Có lẽ hạnh phúc mà thiên đường hứa hẹn chắc cũng sẽ như thế này, tì má vào tay ngắm nhìn mỉm cười với hư không nào đó ! Vậy mà ta đã thấy trái tim gần được trái tim hơn, hạnh phúc nào đâu chỉ là màu hồng ảo tưởng, Hạnh phúc đôi khi là những Nhớ, những Buồn, những Thương thậm chí là Đau khổ bởi cái mình yêu . Chẳng tương lai nào định sẵn, cũng không có quá khứ nào hiện hình mà chỉ có thực tại là khi ta Sống, Đấu tranh. "
Nghỉ trưa, cầm chiếc cốc sứ trắng tinh, một chút nước sôi, một chút sữa tươi và bột bắp em tự thưởng cho mình sau cả sảng vất vả chạy lên, chạy xuống hết cả diện tích của công ty và dĩ nhiên thói quen này chỉ sau bữa trưa. Hình như phòng khách hôm nay chỉ mình em, mọi người đều tìm một góc nào đó để ngã lưng riêng em bao năm rồi chỉ có em luôn thức và miên man trong những kỷ niệm vui - buồn. Dựa lưng và thả lỏng người trên chiếc ghế sofa, bật bản nhạc yêu thích từ chiếc ipod của em. Cầm chiếc cốc ngang mũi, từng làn khói bay lên em khẽ nhắm mắt và nhấp một ngụm thức uống em yêu thích
- Hiii như thế này mới là sống chứ. Hai tay vuốt ve đôi gò má hồng xinh em miên man
- Mình đã dùng hết 1/3 quãng đời của mình rồi ... và mình sẽ làm gì tiếp theo nhỉ ?
Trong suy nghĩ của cô bé tuổi đôi mươi em hồn nhiên trong hạnh phúc của những người thân và bạn bè, và điều em chưa bao giờ nghĩ đến em sẽ có một nữa yêu thương ở trong tim .
" Tưởng rằng ta đã đủ cứng cỏi trước thứ gọi là tình yêu, nhưng kể từ ngày gặp em sự thực lại được chứng minh ngược lại. Sự thực trước em anh lại là người vô cùng yêu đuối, yếu đuối đến mức không chịu nổi một nụ cười, không chịu nổi một lời nói nhỏ nhẹ và không chịu nổi cả một cái chạm tay, chỉ vậy thôi và con tim anh đã phải r..u..n lên bần...bật . Lòng anh bắt đầu nẩy nở một tình yêu, rồi tình yêu đó lớn dần trong tim anh, anh không thể giấu diếm nó mãi được vẫn biết anh không xứng đáng với em nhưng anh vẫn phải nói ra điều đó, anh phải nói rằng
- Anh yêu Em
Em xứng đáng được biết điều đó, xứng đáng được biết rằng em xinh đẹp đáng yêu nhường nào trong mắt anh và câu trả lời của em là điều tất yếu
- Anh à ! Chúng ta là bạn nhé được không ?
- Ừa ! Thì là bạn ...
Thì còn biết làm sao nữa vì em có yêu anh đâu, em xinh đẹp thanh tao còn anh chỉ là đứa con trai bình thường hết sức, anh không có gì ngoài tình cảm chân thành giành cho em vì vậy em không yêu anh cũng chỉ là một lẽ đương nhiên mà thôi. Biết thế sao tim anh nhói đau đến vậy.
Nhưng đau thì cũng làm được gì, chỉ còn biết chúc em hạnh phúc, chúc em tìm được người xứng đáng với em để em yêu, người đó chắc sẽ đẹp trai hơn anh, thông minh hơn anh nhưng yêu em thì ... chắc không bằng được anh đâu.
Dù sao anh vẫn cảm ơn em cho anh sống những ngày thật khác lạ, những ngày với những buồn vui lẫn lộn, những đêm trằn trọc tương tư. Đó là những ngày anh được sống trong cảm giác tình yêu dẫu đó chỉ là tình yêu đơn phương mà thôi . "
- Afternoon ! Cô bé của anh đang nghĩ gì vậy nè ?
- Ý da ! Tưởng hôm nay có một mình mình hà hóa ra có thêm kẻ "ngoại bang" ngồi nữa.
- Chời chời ! Nghĩ sao mờ nói anh "ngoại bang" vậy ?
- Dạ, ờ thì ... em thích bột bắp nóng pha sữa tươi, còn anh NesCafe sữa cơ.
- Thế mà anh tưởng em bảo anh Web em là Sale chứ ...
- Hii hii - Tiếng cười hòa tan vào nhau, ngọt và thơm như hai thứ nước cả hai đang thưởng thức.

Giả vờ ngồi xa em một khoản xa nhưng thật tâm anh muốn ngồi thật gần, và anh biết mình đã yêu em ... yêu em trong sâu thẳm con tim khiến anh ngại ngùng không thể gần.
Anh sẽ hét thật to ANHH... YÊ...U .....EMMM trước đám đông và xin em hãy giả vờ thẹn thùng em nhé.
Anh ôm em vào lòng, giả vờ giận dỗi em đẩy anh ra xa, để anh có thể ôm em chặt hơn.
Rồi anh sẽ đưa đón em, cùng em đi khắp mọi nơi, chào em mỗi sáng tạm biệt em khi ngày tàn và chúc em ngủ ngon khi đêm xuống
Anh sẽ giả vờ ngồi một mình để em che hai mắt anh lại và bắt anh đoán là ai .
Giả vờ mình về chung con đường, anh sẽ chạy chậm sau lưng em, làm cái đuôi theo sau em nhé ... để anh có thế trông thấy em và biết em luôn an toàn.
Giả vờ em bật khóc để tìm một bờ vai yêu thương, anh sẽ là điểm tựa an ủi em lúc buồn.
Giả vờ trời bỗng trút mưa ngâu, để em nép mình sát lưng anh che chở, anh sẽ là một nữa yêu thương với em.
Rồi lúc em ốm, hãy giả vờ gọi điện thoại nũng nịu với anh, xin em nhé - anh sẽ cạnh bên để nghe em chê cháo anh nấu dở tệ ...
Và một mai khi anh đi, giả vờ mình không còn gặp nhau nữa ... em đừng khóc và đừng chớ anh em nhé.
Vì anh chỉ giả vờ ghen, giả vờ yêu em thôi
Dù con tim anh đang dối lòng anh yêu em dại khờ ... >>
Comment : Nghe radio online, lại có những cảm xúc yêu thương nên muốn viết lên cái gì đó để đọc vào thấy đáng yêu hơn. Mà dạo này đi làm, viết những câu chuyện toàn có liên quan công sở không thôi...
Chúc thành viên nhà mình cuối tuần nhiều niềm vui, ngập bất ngờ và tràn trề yêu thương nhé !
YarkKen
Có lẽ hạnh phúc mà thiên đường hứa hẹn chắc cũng sẽ như thế này, tì má vào tay ngắm nhìn mỉm cười với hư không nào đó ! Vậy mà ta đã thấy trái tim gần được trái tim hơn, hạnh phúc nào đâu chỉ là màu hồng ảo tưởng, Hạnh phúc đôi khi là những Nhớ, những Buồn, những Thương thậm chí là Đau khổ bởi cái mình yêu . Chẳng tương lai nào định sẵn, cũng không có quá khứ nào hiện hình mà chỉ có thực tại là khi ta Sống, Đấu tranh. "
Nghỉ trưa, cầm chiếc cốc sứ trắng tinh, một chút nước sôi, một chút sữa tươi và bột bắp em tự thưởng cho mình sau cả sảng vất vả chạy lên, chạy xuống hết cả diện tích của công ty và dĩ nhiên thói quen này chỉ sau bữa trưa. Hình như phòng khách hôm nay chỉ mình em, mọi người đều tìm một góc nào đó để ngã lưng riêng em bao năm rồi chỉ có em luôn thức và miên man trong những kỷ niệm vui - buồn. Dựa lưng và thả lỏng người trên chiếc ghế sofa, bật bản nhạc yêu thích từ chiếc ipod của em. Cầm chiếc cốc ngang mũi, từng làn khói bay lên em khẽ nhắm mắt và nhấp một ngụm thức uống em yêu thích
- Hiii như thế này mới là sống chứ. Hai tay vuốt ve đôi gò má hồng xinh em miên man
- Mình đã dùng hết 1/3 quãng đời của mình rồi ... và mình sẽ làm gì tiếp theo nhỉ ?
Trong suy nghĩ của cô bé tuổi đôi mươi em hồn nhiên trong hạnh phúc của những người thân và bạn bè, và điều em chưa bao giờ nghĩ đến em sẽ có một nữa yêu thương ở trong tim .
" Tưởng rằng ta đã đủ cứng cỏi trước thứ gọi là tình yêu, nhưng kể từ ngày gặp em sự thực lại được chứng minh ngược lại. Sự thực trước em anh lại là người vô cùng yêu đuối, yếu đuối đến mức không chịu nổi một nụ cười, không chịu nổi một lời nói nhỏ nhẹ và không chịu nổi cả một cái chạm tay, chỉ vậy thôi và con tim anh đã phải r..u..n lên bần...bật . Lòng anh bắt đầu nẩy nở một tình yêu, rồi tình yêu đó lớn dần trong tim anh, anh không thể giấu diếm nó mãi được vẫn biết anh không xứng đáng với em nhưng anh vẫn phải nói ra điều đó, anh phải nói rằng
- Anh yêu Em
Em xứng đáng được biết điều đó, xứng đáng được biết rằng em xinh đẹp đáng yêu nhường nào trong mắt anh và câu trả lời của em là điều tất yếu
- Anh à ! Chúng ta là bạn nhé được không ?
- Ừa ! Thì là bạn ...
Thì còn biết làm sao nữa vì em có yêu anh đâu, em xinh đẹp thanh tao còn anh chỉ là đứa con trai bình thường hết sức, anh không có gì ngoài tình cảm chân thành giành cho em vì vậy em không yêu anh cũng chỉ là một lẽ đương nhiên mà thôi. Biết thế sao tim anh nhói đau đến vậy.
Nhưng đau thì cũng làm được gì, chỉ còn biết chúc em hạnh phúc, chúc em tìm được người xứng đáng với em để em yêu, người đó chắc sẽ đẹp trai hơn anh, thông minh hơn anh nhưng yêu em thì ... chắc không bằng được anh đâu.
Dù sao anh vẫn cảm ơn em cho anh sống những ngày thật khác lạ, những ngày với những buồn vui lẫn lộn, những đêm trằn trọc tương tư. Đó là những ngày anh được sống trong cảm giác tình yêu dẫu đó chỉ là tình yêu đơn phương mà thôi . "
- Afternoon ! Cô bé của anh đang nghĩ gì vậy nè ?
- Ý da ! Tưởng hôm nay có một mình mình hà hóa ra có thêm kẻ "ngoại bang" ngồi nữa.
- Chời chời ! Nghĩ sao mờ nói anh "ngoại bang" vậy ?
- Dạ, ờ thì ... em thích bột bắp nóng pha sữa tươi, còn anh NesCafe sữa cơ.
- Thế mà anh tưởng em bảo anh Web em là Sale chứ ...
- Hii hii - Tiếng cười hòa tan vào nhau, ngọt và thơm như hai thứ nước cả hai đang thưởng thức.

- Anh này ! Nãy giờ em đang nghĩ nếu em tìm được một nữa yêu thương của mình thì sẽ thế nào anh nhỉ ?
- Hii vậy em muốn biết không ?
- Tất nhiên là có mừ !
- Vậy ... giả vờ khôn chút ! Giả vờ em yêu anh đi nhé
- ... ... ... - Má em ửng hồng, hai lúm đồng tiền xinh xinh rõ trên nét mặt em mà theo em nói em rất giàu có là nhờ " hai đồng tiền tiêu hoài " không hết này !
- À ! Ờ, anh chỉ ví dụ thôi mờ ... !!
[ Giả vờ đụng khẽ tay anh. Nhưng anh phải giữ tay em lại, thật lòng đấy nhé.
Em sẽ làm như vô tình ngồi sát bên anh. Nhưng anh cứ ôm em-giả vờ sợ mất em, anh nhé.
Em sẽ cố tình im lặng. Để anh cuống hỏi “Em đâu…”, thật lòng được không?
Em sẽ giả vờ đau chân để tụt lại phía sau. Nhưng anh phải đợi, đợi em nghiêm túc ấy. Và rụt rè đề nghị: "Thôi, hay là anh cõng…".
Lên xe, em làm như buồn ngủ. Biết em giả vờ rồi nhưng đừng nhích bờ vai khỏi mái đầu em.
Giả vờ mình yêu nhau anh nhé. Để em được ghen tuông, ghen tuông “hợp pháp” mấy phút thôi. Em sẽ hỏi về một người con gái nào nào đó, rằng ai nhắn tin cho anh như thế, giả vờ đi anh, và cái nhói đau trong em rất thật…
Anh cứ giả vờ đặt môi lên gò má em thôi nhé, cho hơi thở ấy khiến em bối rối biết bao nhiêu.
Giả vờ anh giơ cao lên một món quà bắt em cố với! Để em thấy mình còn một cái gì cần hướng đến bằng tất cả niềm háo hức của đứa trẻ con.
Anh hãy giả vờ nói yêu em. Vì có ai đánh thuế một câu nói đâu anh? Và em cũng chỉ định giả vờ là mình đang được yêu nhiều lắm…
Gỉa vờ níu kéo em khi em nói: Có lẽ đã tới lúc em đi! Nhưng anh phải hứa cái siết tay giả vờ của anh đủ mạnh. Đủ mạnh...
Tất cả chỉ giả vờ thôi. Em tuyên thệ em sẽ không tin là thật.
Nước mắt em rơi cũng đâu là thật. Tại con gì bay vào mắt em thôi…
Và cuối cùng em đã giả vờ anh là em không yêu anh.
Sự thật là em yêu anh biết bao, anh biết không? ]
<< Giả vờ chẳng quan tâm để ý đến em, nhưng thực ra anh luôn liếc trộm nhìn em đấy, vì trông lúc ấy em thật tự nhiên.- Hii vậy em muốn biết không ?
- Tất nhiên là có mừ !

- Vậy ... giả vờ khôn chút ! Giả vờ em yêu anh đi nhé

- ... ... ... - Má em ửng hồng, hai lúm đồng tiền xinh xinh rõ trên nét mặt em mà theo em nói em rất giàu có là nhờ " hai đồng tiền tiêu hoài " không hết này !
- À ! Ờ, anh chỉ ví dụ thôi mờ ... !!
[ Giả vờ đụng khẽ tay anh. Nhưng anh phải giữ tay em lại, thật lòng đấy nhé.
Em sẽ làm như vô tình ngồi sát bên anh. Nhưng anh cứ ôm em-giả vờ sợ mất em, anh nhé.
Em sẽ cố tình im lặng. Để anh cuống hỏi “Em đâu…”, thật lòng được không?
Em sẽ giả vờ đau chân để tụt lại phía sau. Nhưng anh phải đợi, đợi em nghiêm túc ấy. Và rụt rè đề nghị: "Thôi, hay là anh cõng…".
Lên xe, em làm như buồn ngủ. Biết em giả vờ rồi nhưng đừng nhích bờ vai khỏi mái đầu em.
Giả vờ mình yêu nhau anh nhé. Để em được ghen tuông, ghen tuông “hợp pháp” mấy phút thôi. Em sẽ hỏi về một người con gái nào nào đó, rằng ai nhắn tin cho anh như thế, giả vờ đi anh, và cái nhói đau trong em rất thật…
Anh cứ giả vờ đặt môi lên gò má em thôi nhé, cho hơi thở ấy khiến em bối rối biết bao nhiêu.
Giả vờ anh giơ cao lên một món quà bắt em cố với! Để em thấy mình còn một cái gì cần hướng đến bằng tất cả niềm háo hức của đứa trẻ con.
Anh hãy giả vờ nói yêu em. Vì có ai đánh thuế một câu nói đâu anh? Và em cũng chỉ định giả vờ là mình đang được yêu nhiều lắm…
Gỉa vờ níu kéo em khi em nói: Có lẽ đã tới lúc em đi! Nhưng anh phải hứa cái siết tay giả vờ của anh đủ mạnh. Đủ mạnh...
Tất cả chỉ giả vờ thôi. Em tuyên thệ em sẽ không tin là thật.
Nước mắt em rơi cũng đâu là thật. Tại con gì bay vào mắt em thôi…
Và cuối cùng em đã giả vờ anh là em không yêu anh.
Sự thật là em yêu anh biết bao, anh biết không? ]
Giả vờ ngồi xa em một khoản xa nhưng thật tâm anh muốn ngồi thật gần, và anh biết mình đã yêu em ... yêu em trong sâu thẳm con tim khiến anh ngại ngùng không thể gần.
Anh sẽ hét thật to ANHH... YÊ...U .....EMMM trước đám đông và xin em hãy giả vờ thẹn thùng em nhé.
Anh ôm em vào lòng, giả vờ giận dỗi em đẩy anh ra xa, để anh có thể ôm em chặt hơn.
Rồi anh sẽ đưa đón em, cùng em đi khắp mọi nơi, chào em mỗi sáng tạm biệt em khi ngày tàn và chúc em ngủ ngon khi đêm xuống
Anh sẽ giả vờ ngồi một mình để em che hai mắt anh lại và bắt anh đoán là ai .
Giả vờ mình về chung con đường, anh sẽ chạy chậm sau lưng em, làm cái đuôi theo sau em nhé ... để anh có thế trông thấy em và biết em luôn an toàn.
Giả vờ em bật khóc để tìm một bờ vai yêu thương, anh sẽ là điểm tựa an ủi em lúc buồn.
Giả vờ trời bỗng trút mưa ngâu, để em nép mình sát lưng anh che chở, anh sẽ là một nữa yêu thương với em.
Rồi lúc em ốm, hãy giả vờ gọi điện thoại nũng nịu với anh, xin em nhé - anh sẽ cạnh bên để nghe em chê cháo anh nấu dở tệ ...
Và một mai khi anh đi, giả vờ mình không còn gặp nhau nữa ... em đừng khóc và đừng chớ anh em nhé.
Vì anh chỉ giả vờ ghen, giả vờ yêu em thôi
Dù con tim anh đang dối lòng anh yêu em dại khờ ... >>
Comment : Nghe radio online, lại có những cảm xúc yêu thương nên muốn viết lên cái gì đó để đọc vào thấy đáng yêu hơn. Mà dạo này đi làm, viết những câu chuyện toàn có liên quan công sở không thôi...
Chúc thành viên nhà mình cuối tuần nhiều niềm vui, ngập bất ngờ và tràn trề yêu thương nhé !
YarkKen