Xin chào ! Nếu đây là lần đầu tiên bạn đến với diễn đàn, xin vui lòng danh ra một phút bấm vào đây để đăng kí và tham gia thảo luận cùng VnPro.
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Tâm sự của một tay sát gái !!!

    Tâm sự của một tay “sát” gái

    Copy từ kenh14
    [Kênh14] - 20 tuổi, tôi có trong tay cái “thành tích” “phệt” đến gần ba chục em. Mà có thằng nào như tôi, đã dẫn tới cả chục đứa con gái đi phá thai. Tôi là một thằng cặn bã??!! Hay con gái bây giờ, nhiều em cũng “dễ” lên giường quá!



    Em trẻ nhất tôi “phệt” sinh năm 1993.

    Tôi chẳng đẹp trai, chẳng lắm tiền. Không giàu có, không xe đẹp. Nhưng nói chuyện với con gái nhiều, nhất là nói chuyện qua điện thoại, thì “em” nào cũng bảo tôi nói chuyện duyên, hấp dẫn.

    80% trong số đó, kiểu gì cũng đã có lúc thích tôi. Tôi hoàn toàn ý thức được điều đó.

    Tôi đã “lên giường” với kha khá con gái và có kiểu quy ước thế này. Em nào còn “con gái” mà tôi là người bóc tem thì tôi gọi là “huy chương vàng”. Em nào đã quan hệ rồi nhưng vấn còn ngon nghẻ thì tôi gọi là huy chương bạc. Không chơi loại đồng, nhôm, sắt thép han gỉ, không chơi gái bao.

    Tôi đã bóc tem được 8 cái huy chương vàng và 20 cái huy chương bạc. Nhiều khi cũng thấy giật mình! Em nhỏ nhất tôi “phệt” là một em sinh năm 1993. Quen nhau cái, nói chuyện một buổi tối là phệt luôn, chỉ mất mỗi tiền nhà nghỉ. Ngủ với nhau một đêm, xong rồi cũng bái bai luôn. Mà em đấy lại là “huy chương bạc” đấy. Thế mới kinh.

    Huy chương vàng tôi đạt được nhanh nhất là quen nhau 2 hôm, tới hôm thứ 3 thì “phệt”.

    Tôi không phải là thằng tử tế gì. Cũng mang tiếng là thằng “sát gái” này kia. Lúc phệt được em nào thì cũng sướng. Nhưng sau đó, khi mệt mỏi, chán nản, lúc có chuyện gì buồn, nghĩ lại thì thấy chả hay ho gì, thấy tởm lợm chính mình, thấy mình đúng là một thằng cặn bã.

    Nhưng nói chẳng phải bao biện. Con gái bây giờ hình như thoáng quá và bạo quá. Vừa thích người ta một cái, hay mồm nói “em yêu anh quá” là đã sẵn sàng “lên giường” với thằng đấy, thì bảo con trai bọn tôi, “đỡ” thế nào được.

    Đàn ông con trai thì cũng là người. Những cái chuyện quan hệ tình dục, đến lúc đấy, thì mấy người còn tỉnh táo để mà nghĩ nên hay không nên, làm thế là đúng hay là sai. Và các em cứ “cho” thì tội gì tôi không “nhận”.

    Tôi đã dẫn chục em đi phá thai.

    Tôi đã dẫn tầm chục đứa con gái đi phá thai. Trong đó, chỉ có một là “vợ” tôi. “Vợ” tôi dính đúng 2 tuần thì biết, thế là tôi đưa đi. Những ai chơi với tôi, đều biết cả. Lăng nhăng với ai, chứ với “vợ”, tôi yêu cô ấy thật lòng.

    Chuyện này xảy ra hồi mới yêu nhau. Yêu từ hồi đó tới bây giờ đã hơn 2 năm rồi còn gì. Bọn tôi vừa bỏ nhau, nhưng chẳng có lý do dính dáng đến cái chuyện “fệt” xong rồi bỏ cả.

    Lúc biết chuyện cô ấy “dính”, tôi đề nghị đưa cô ấy đi, không hề ngại ngần, xấu hổ gì cả. Tôi thấy đương nhiên tôi phải có trách nhiệm với chuyện này, thế thôi. “Vợ” tôi chỉ phải uống thuốc cho ra chứ không phải nạo hút. Có đứa biết chuyện, sau này hỏi tôi, mày đưa “vợ” đi phá đứa con của mày, không cảm thấy ăn năn, day dứt gì à. Tôi nghĩ lại, đúng là lúc đó, tôi hình như không có cái cảm giác ấy hoặc là rất mờ nhạt.

    Tôi chỉ nhớ rõ ràng là, tôi lo cho “vợ” tôi nhiều hơn, sợ cô ấy đau, sợ cô ấy nhỡ có làm sao, có di chứng gì. Sau chuyện đó, tôi càng yêu vợ mình hơn. Hơn nữa, cái thai mới hai tuần tuổi, mới chỉ là cái phôi, chưa thành hình người, nên có lẽ tôi cũng chưa có cảm giác gì mấy. Với lại, nếu tôi tiếc, nếu tôi có cảm giác gì, thì chẳng lẽ chúng tôi sẽ giữ lại cái thai ấy, để sinh ra, khi mà chúng tôi còn quá trẻ và chưa thể tính đến chuyện cưới nhau. Lúc ấy, tôi mới 18, cô ấy cũng chỉ bằng tuổi tôi.

    Số còn lại tôi dẫn đi toàn là em gái chơi thân, bạn bè. Chúng nó quan hệ với bọn con trai, “dính” rồi bị bỏ. Và chúng nó nhờ tới tôi, thế là tôi thành người dẫn chúng nó đi phá.

    Dẫn đi nhiều lần đến nỗi, thậm chí tôi hoàn toàn biết rõ về cảm giác của chúng nó khi đi phá. Có những đứa phá xong, nằm bẹp dí cả tháng. Nhưng cũng có những đứa, xong cái, nhảy lên xe đi luôn, hồi luôn, một hai hôm sau đã lại thấy đi nhảy nhót bình thường.

    Nghe thì “hoành tráng” vậy. Vậy mà từ khi chia tay “vợ”, tôi vẫn buồn, vẫn cố tìm kiếm một ai đấy tôi yêu và yêu tôi thật lòng...

    [Quỳnh Lê]
    Ghi theo lời kể của D, 20 tuổi



    Cô giáo “sốc” trước kiểu “yêu” của học sinh lớp 6.

    Copy từ kenh14

    [Kênh14] - "Chồng" à! tí nữa em ra nhà vệ sinh trc rùi 5' sau "chồng" ra sau nhé, chúng mình sẽ làm "kiểu đứng" như trong phim hôm nọ em xem, em sẽ dạy "chồng" kiểu đó, hay lắm!...." – Đó là nội dung bức thư tay của một em học sinh nữ lớp 6 mà tôi bắt được trong giờ dạy của mình...

    Sau bài viết "Tâm sự của một tay sát gái", Kênh14 nhận được email của một cô giáo trẻ đang dạy trung học tại Hà Nội. Những chuyện mắt thấy tai nghe của cô về "sự yêu đương" của học sinh lớp 6, lớp 7 ngay trong chính lớp cô dạy, khiến chúng ta lại phải giật mình lần nữa trước lối sống buông thả của không ít teen thành phố bây giờ. Chúng tôi xin đăng tải toàn bộ bài viết này.

    Dưới góc độ của một người đã bước qua tuổi teen của các bạn chưa lâu và hơn nữa tôi còn là một giáo viên của một trường trung học ở Hà Nội, hàng ngày được tiếp xúc nhiều với các bạn tuổi teen, tôi nhận thấy “tình bạn” khác giới của các bạn học sinh bây giờ có nhiều vấn đề thực sự cần “sốc” lại cho chỉnh tề.

    “Sau giờ tan học, chồng phải đi với em nhé! Hôm qua chồng về cùng con Lan, làm em mất mặt với đám đàn em, chúng nó bảo là em bị hớt tay trên rồi. Em vẫn hận chồng vụ hôm qua đấy, chồng hết iu em rồi à?...”

    Những em học sinh vai vẫn đeo khăn quàng mà đã có lối sống, lối yêu buông thả... Lỗi của ai?

    Bạn nghĩ đây là cuộc trò chuyện của ai? Lứa tuổi nào? Bạn có tin rằng đó là cuộc đối thoại của hai học sinh vai còn đeo khăn quàng đỏ thắm?

    Ngày tôi còn là một cô giáo sinh thực tập, đợt thực tập thứ nhất đã thực sự để lại ấn tượng trong tôi, kỷ niệm vui có, buồn cũng có, trong đó một điều làm tôi day dứt và băn khoăn nhất lại là những lá thư tay của những cô cậu học trò lớp 6, lớp 7. Những lá thư tay chữ còn nguệch ngoạc của một học sinh nữ lớp 6 viết vội cho một chàng học trò lớp trên đã khiến tôi không khỏi trăn trở. Tại sao ư?

    Vì trong đó tôi đọc đựơc những lời hẹn hò tình tứ, những câu yêu thưng rất “người lớn” trong lá thư của hai cô cậu học trò nhí của mình. Đọc thư, tôi thật sự bàng hoàng.

    Bạn có tưởng tượng được không khi mà ở tuổi đó các em viết thư cho nhau với những lời lẽ mà sau khi đọc chúng ta phải giật mình. Tôi xin trích nguyên văn một đoạn như thế này: “Chồng iu quý của em! Tối qua, chồng hok đến gặp em như đã hẹn, có fải chồng đi “chơi” với con khác hok? Em bắt đền chồng, tối thứ 7 tuần này chồng fải đền cho em nhìu hơn đấy nhé! Mà lần này hok ra bụi chuối hôm nọ nữa đâu, ở đó bẩn lắm lại nhìu muỗi nữa. Chồng cố chơi lấy con lô để cuối tuần hai vợ chồng mình đi nhà nghỉ cho nó máu nhé! Vợ chồng cái Thương nó toàn đi nhà nghỉ mà chồng…”

    Một lá thư khác thì có nội dung thế này: "Chồng" à! tí nữa em ra nhà vệ sinh trc rùi 5' sau "chồng" ra sau nhé, chúng mình sẽ làm "kiểu đứng" như trong phim hôm nọ em xem, em sẽ dạy "chồng" kiểu đó, hay lắm!...."

    Và với vai trò là giáo viên thực tập nên dường như tôi dễ dàng nói chuyện và lắng nghe những câu chuyện của các em hơn. Trong đó có cả những câu chuyện yêu đương và cả chuyện đánh ghen kinh hoàng. Lớp 7D tôi chủ nhiệm thực tập có số học sinh nam nữ là 16/16, nhưng qua những khảo sát sơ bộ của mình, tôi được biết đã có 8 em nữ và 7 em nam có “người yêu” .

    Sự việc không dừng lại ở đó, khi tôi tốt nghiệp ra trường, tức là vào mùa hè vừa rồi, tôi lại tiếp tục bước vào những trang đời còn non nớt của những em học sinh của tôi. Và những mẩu chuyện tình yêu học trò có phần thiếu lành mạnh ở những học sinh cá biệt của tôi bây giờ làm tôi chợt nhớ lại những lá thư tay hai năm về trước….

    Tại lớp 6A, đang trong giờ học, cả lớp say sưa nghe giảng và sôi nổi học tập thì một em nữ học sinh xin phép tôi ra ngoài đi vệ sinh. Lẽ tất nhiên tôi cho phép em ra ngoài và không quên dặn dò: “Em hãy quay lại lớp khẩn trương”. Nhưng chưa đầy 3 phút sau thì một học sinh nam tiếp tục xin phép ra ngoài và cũng là ra nhà vệ sinh.

    Và rồi 5 phút, 10 phút tôi không thấy hai học sinh đó quay về lớp, tôi bắt đầu sinh nghi và trong khi học sinh làm bài tập, tôi bước vội ra nhà vệ sinh để kiểm tra tình hình, thì …tôi giật bắn người. Hai học sinh của tôi đang hôn nhau và làm những việc vượt quá lứa tuổi học trò của các em. Tôi chững lại, rồi như chợt nhận ra tôi đang đứng nhìn, hai học sinh vội cúi mặt. Tôi chỉ kịp nói: “Hãy gặp tôi sau giờ học” rồi “mời” hai em vào lớp tiếp tục học bài.

    Băn khoăn, tôi tìm gặp, trò chuyện với các chị lao công thì được hay rằng, khi dọn vệ sinh họ thường lượm được rất nhiều vỏ bao cao su nhét trong bồn toalet. Và tôi hiểu đã có những chuyện gì xảy ra với các em…

    Chồng - vợ là những câu xưng hô mà đến như tôi, một người đã có chồng mỗi khi gọi "chồng ơi" cũng thấy một chút ngượng ngùng, vậy mà cách xưng hô chồng vợ dường như lại đang trở thành mốt của không ít cô cậu tuổi teen ngày nay.

    Bạn có thể nghe thấy hoặc bắt gặp một cô nàng tóc vàng hoe, mặt búng ra sữa đi đường gọi một anh chàng đang vừa đi vừa đọc truyện tranh một câu rất ngọt tai như thế này: “Chồng ơi! chờ em với”

    Thoạt nghe thì có vẻ đây là những câu bông đùa của các bạn trẻ, nhưng đã bao giờ chúng ta thử một lần tìm hiểu đằng sau những cách xưng hô đặc biệt ấy là cả những chuỗi dài chuyện tình yêu của tuổi teen!!!

    Nhưng tại sao? Chúng ta không nên chỉ nên án những hành vi thiếu lành mạnh đó của các em mà đồng thời ta phi tìm hiểu được nguyên nhân sau xa, gốc gác của những hành vi ấy. Vậy ai, cái gì là nguyên nhân gây ra và tiếp tay cho những suy nghĩ và hành động như vậy ở lứa tuổi các em? Câu trả lời xin dành lại cho tất cả những ai là người lớn trong xã hội chúng ta.

    [Thanh Mai]
    Giáo viên trung học, Hà Nội
Working...
X