• If this is your first visit, be sure to check out the FAQ by clicking the link above. You may have to register before you can post: click the register link above to proceed. To start viewing messages, select the forum that you want to visit from the selection below.
Xin chào ! Nếu đây là lần đầu tiên bạn đến với diễn đàn, xin vui lòng danh ra một phút bấm vào đây để đăng kí và tham gia thảo luận cùng VnPro.

Announcement

Collapse
No announcement yet.

Hội văn học VNPRO đã xuất hiện

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • #46
    RE: Hội văn học VNPRO đã xuất hiện

    my favorite song :)
    [ram:5eaa0a7a1e]http://www.nhandan.org.vn/vietnamese/today/vanhoa/20020906/kego.ram[/ram:5eaa0a7a1e]

    Comment


    • #47
      Trang giải trí trực tuyến đây, văn học cũng có!

      Mời các bạc tham quan nha...Tui sưu tầm được , coi ngộ lắm:

      Trang giải trí trực tuyến

      :? :? :? :? :? :?

      Comment


      • #48
        Bánh mì phải có ba tê,
        Làm trai phải có máu dê trong người.
        RK
        CCxx 2004
        Goal: MCXX2008
        :106:

        Comment


        • #49
          Hôm nay tình cờ click vào 1 link và thấy bài này. Trước đã đọc rồi trên tạp chí nào đó, giờ đọc lại cũng thấy vui vui. Post lên cho ae đọc thư giãn.

          Lập trình sư!!!
          Vài thế kỷ trước tại Hà thành có chàng trai trẻ tên gọi Tích Gia Văn, là sinh viên năm cuối K41C khoa Công nghệ thông tin Đại học Tong hop Hà Nội. Văn bình sinh thích viết phần mềm máy tính, rất có kỹ năng lập trình. Không những bạn bè đồng khoá đều khâm phục chàng mà ngay cả các giáo sư uyên bác cũng phải nể vì, coi Văn như một tài năng thuật toán đầy triển vọng. Các đoạn mã Văn viết ra bao giờ cũng sáng sủa, lề chuẩn, đầy đủ comment nhưng lại rất súc tích và tối ưu về giải thuật. Tốt nghiệp loại xuất sắc nhưng Tích Gia Văn không vội vàng tiếp nhận những lời đề nghị làm việc ở những vị trí then chốt trong các công ty phần mềm lớn. Cái mà chàng cần lúc này là một sự nghiệp lẫy lừng, một danh tiếng vọng toả trong giới lập trình viên toàn thế giới. Văn quyết định tiếp tục con đường học vấn. Chàng tìm sang Ấn Độ làm thạc sĩ khoa học dưới sự hướng dẫn của một vị giáo sư uyên bác người Việt gốc Mỹ, giảng viên một trường đại học lớn ở Bangalore. Sau buổi sát hạch, vị giáo sư bảo Văn: “Cậu có kỹ năng tốt, chỉ còn thiếu kỷ luật”. Văn buồn lắm, nhưng ý chí cầu tiến khiến chàng trong suốt ba năm ròng rã quyết tâm theo thầy mà tự khép mình vào thứ kỷ luật nghiệt ngã của đủ mọi loại qui trình sản xuất và qui trình quản lý chất lượng phần mềm. Sau ba năm Tích Gia Văn đã trở nên một trưởng dự án siêu hạng, có thể phụ trách những project cực lớn với sự tham gia đồng thời của hàng chục ngàn lập trình viên thuộc đủ mọi sắc tộc. Xong luận án thạc sĩ ở Ấn độ, Văn xin được học bổng sang Hoa Kỳ làm tiến sĩ ở Silicon Valley, tiếp tục con đường phát triển sự nghiệp của mình. Ông thầy tiếp theo của Văn là một học giả lớn gốc Campuchia, người chuyên viết các khảo cứu về chất lượng mã nguồn cho các công ty phần mềm đạt tiêu chuẩn CMM5 trở lên. Sau khi tiếp xúc, ông bảo Văn: “Cậu có kỹ năng và kỷ luật tốt, chỉ còn thiếu sáng tạo”. Cảm thấy hổ thẹn về lời nhận xét quá chính xác, Văn cật lực theo ông thầy lăn vào những cuộc luyện tập sáng tạo vô bờ. Kết quả của công cuộc đó là những phần mềm tuy nhỏ, nhưng kỳ diệu đến mức có sản phẩm đã được đề cử Probel - một giải thưởng dành cho những phần mềm sáng tạo xuất chúng, tương đương với giải Nobel trong khoa học. Ba năm sau, vào năm Giáp Dậu, trong buổi lễ nhận văn bằng tiến sĩ, ông thầy gọi Văn đến mà bảo rằng: "Trình độ của ta nay cũng không bén gót cậu được nữa, giờ là lúc cậu tung hoành rồi". Nói đoạn cho Văn xuất môn. Cũng vào mùa thu năm đó, Việt nam đứng ra đăng cai tổ chức cuộc thi Lập trình Quốc tế lần thứ nhất tại núi Trúc, ngọn núi cao nhất trong dãy núi Bò ở thủ đô Hà Nội. Đây là cuộc thi thu hút các tài năng lẫy lừng nhất trên khắp thế giới về tham dự. Tất nhiên Tích Gia Văn không thể bỏ lỡ cơ hội mỗi năm có một này, bởi đó là dịp để chàng thể hiện tài năng xuất chúng cùng những tuyệt chiêu cái thế sau bao năm tu luyện ở hải ngoại. Văn tự tin rằng với trình độ hiện có, chàng sẽ nắm chắc giải nhất, nếu không nói là giải đặc biệt. Quả thật lúc đó danh tiếng của Tích Gia Văn đã lớn đến mức khi chàng đáp máy bay trở về Việt nam dự thi, hơn hai ngàn thiếu nữ mắt vàng môi tím quần lót áo yếm - là mốt thời thượng khi đó đã chầu chực sẵn ở sân bay Nội Bài để được chiêm ngưỡng dung nhan và xin chữ ký của chàng. Bộ trưởng Bộ Phần mềm cũng đích thân ra tận chân cầu thang máy bay đón nhân tài đất Việt hồi hương. Vòng sơ khảo diễn ra khẩn trương, các đối thủ bọt bèo nhanh chóng bị loại. Nhiều thí sinh đến từ Mỹ, Ailen, Israel, Trung Quốc, Ấn Độ… hết sức buồn rầu, thất vọng và tức giận vì không được lọt vào vòng trong. Nhưng biết làm sao khi họ không đủ tài năng và đức độ. Tích Gia Văn dẫn đầu vòng sơ khảo và lọt vào vòng chung kết cùng hai thí sinh khác, đều là người Việt, tên là Tồn Toàn Lương và Mặc Kim Chân. Cuộc thi chung kết được tổ chức đúng vào một buổi tối mùa thu heo may nhè nhẹ, khán giả tập trung về núi Trúc đông đến nghẹt thở. Một hàng rào cảnh sát được giăng kín dưới chân núi để đảm bảo an toàn cho cuộc thi. Trên đỉnh núi đèn hoa chăng rực rỡ. Sau lời khai mạc trọng thể và cảm động, Ban giám khảo dõng dạc đọc đề thi chung cho cả ba thí sinh: “Lập phần mềm diễn giải các giấc mơ theo vô thức tập thể của Jung”. Thời gian làm bài là 30 phút, không kể thời gian cúi chào. Trên khán đài, ba nàng thiếu nữ sắc đẹp mê hồn cơ thể tuyệt mỹ ăn vận hở hang đang nằm tênh hênh thiu thiu ngủ trên ba chiếc xô-pha. Những bộ cảm biến vô cùng tinh tế được gắn vào vầng trán thanh khiết của các mỹ nhân, thu lại những cơn mơ êm ái và truyền vào hệ thống máy tính như đầu nhập dữ liệu. Một màn hình không gian cực lớn độ nét siêu đẳng được trang trọng đặt giữa khán đài, khiến cho trong vòng trăm dặm đều có thể thấy rõ những gì đang diễn biến. Tích Gia Văn thở phảo nhẹ nhõm. Đề thi lần này chàng thông hiểu như lòng bàn tay vì đã lập không ít hơn 300 phần mềm tương tự. Là người trình diễn đầu tiên, Văn tự tin bước lên khán đài. Chàng cúi chào khán giả trong tiếng vỗ tay hoan nghênh nồng nhiệt của các ái mộ viên, rồi khoan thai bước đến bên chiếc máy tính để sẵn. Văn nhắm mắt hít một hơi thật sâu và đặt nhẹ hai tay lên bàn phím. Toàn bộ design cùng hàng ngàn diagram của bài toán đã được chàng thiết kế hết sức cặn kẽ - bên trong não bộ. Đột nhiên từng dòng từng dòng mã lệnh tuôn trào từ đôi bàn tay thanh tú. Các khối lệnh cùng các mảng nhị phân do Văn trực tiếp gõ bằng mã máy cứ dồn lên dồn xuống nhịp nhàng, hào hoa và vô cùng chuẩn xác. Không một lần phải nhấn nút Delete, không một lần cần bấm BackSpace. Ban giám khảo chỉ biết nín thở lắc đầu thán phục. Tích Gia Văn hoàn tất bài thi trước thời gian qui định 5 phút. Toàn bộ chương trình của chàng không hề có lấy một lỗi nhỏ trong cú pháp hay thuật toán, hơn nữa còn được tối ưu bởi phép biến mã Korpio-Kaluza-Klein. Nắm chắc giải vô địch trong tay, Văn kiêu hãnh cúi chào khán giả, khẽ hôn gió cảm tạ ba thiếu nữ vẫn đang mơ màng giấc điệp rồi khoanh tay lùi qua một bên. Sau Tích Gia Văn là phần trình diễn của Tồn Toàn Lương, thí sinh thứ hai. Lương người nhỏ gầy, da trắng, vốn là tiến sĩ nhạc viện Hà nội nhưng vì trót thích vi tính nên đã học thêm bằng hai về kỹ nghệ phần mềm. Tồn Toàn Lương quay sang nhìn Văn đầy vẻ thông cảm, đoạn yêu cầu Ban giám khảo cho đặt một chiếc micro nhạy cạnh bàn phím nơi chàng trình diễn. Không gian đột nhiên tĩnh lặng. Đám đông hàng trăm ngàn người mà im phăng phắc, chỉ còn lác đác những tiếng tim đập rộn ràng vì hồi hộp của các thiếu nữ mới lớn. Bỗng những âm hưởng lạ lùng bất chợt vang lên, khi sâu lắng da diết, khi hào hùng cuồn cuộn. Đó là những âm thanh của sự tiếp xúc những ngón tay Lương với các con chữ trên bàn phím. Chúng làm nên cả một dàn nhạc giao hưởng với hàng trăm loại nhạc cụ khác
          nhau, hoà quyện trong giai điệu tuyệt vời của bản giao hưởng Hành khất, số 9 op 16 cung fa giáng trưởng của nhạc sĩ thiên tài Phsytomum. Song song với đó là những dòng lệnh bất tận tuôn trào trên màn hình cực lớn. Mọi người cùng choáng lặng đi trong những âm thanh trầm hùng, trong khung cảnh của một buổi đại hoà nhạc lạ lùng nhất thế kỷ. Bàn giao hưởng kéo dài đúng 29 phút 35 giây, và phần mềm được hoàn tất với đầy đủ các tính năng cần có, không lỗi và trọn vẹn. Phần thi thứ ba do thí sinh Mặc Kim Chân trình diễn. Chân người cao lớn, mặt rất đen, vận bộ đồ ký giả, trông đăm chiêu ngơ ngác như đang suy tính điều gì mông lung lắm. Chương trình của Chân làm ra cũng được đánh giá là không kém phần hoàn thiện so với hai chương trình trước, nhưng cách gõ lệnh của Chân không có được nhạc tính hào hùng như của Lương, thời gian làm bài lại lâu hơn của Văn chừng 2 phút. Tuy nhiên khi ban giám khảo review lại những đoạn code Chân viết thì cả biển người bỗng sững sờ kinh ngạc. Văn cũng lặng đi vì hãi hùng khi đọc thấy trên màn hình không chỉ là những trang mã lệnh khô khan mà là cả một trường thi đại tác. Cách sử dụng cú pháp liên hoàn của 32 liên ngữ lập trình, cách đặt tên biến và tên hàm, cách khai báo các lớp và khởi tạo đối tượng của Mặc Kim Chân khéo léo đến độ đã biến toàn bộ những dòng lệnh và chú giải xen kẽ trong chương trình thành một bài thơ lục bát liên hoàn, lời lời tựa mây vần gió vũ uyển chuyển bất tận, đọc xuôi cũng không được mà đọc ngược cũng không xong. Không những thế phần mềm của Chân còn sinh thêm những yếu tố ngẫu nhiên trong cách luận giải giấc mơ, khiến kết quả trở nên vô cùng chính xác. Tất nhiên năm đó Tích Gia Văn đành ngậm ngùi ôm giải ba. Tài năng của Tồn Toàn Lương và Mặc Kim Chân khiến chàng cảm thấy bất lực trên con đường chinh phục đỉnh cao của trình nghiệp. Có kẻ cho Văn hay rằng cả hai đối thủ trong cuộc thi hôm đó đều là đệ tử chân truyền của một đại cao thủ hiện đang ẩn thân trên hang Gió thuộc đỉnh Phan-xi-păng quanh năm mây phủ. Không chần chừ, chàng lại khăn gói quả mướp đem lễ vật leo núi tầm sư học đạo. Tới nơi, Văn gặp một cụ già lông trắng tóc xanh, gần như khoả thân đang múa hát giữa gió núi l**ng lộng. Xung quanh hoa cỏ tưng bừng, chim thú tụ tập rất đông. Biết là kỳ nhân Văn vội đến quì lạy, hai tay nâng chiếc laptop cấu hình cực mạnh lên làm lễ vật, đoạn xin khấu kiến. Chỉ thấy ông già mỉm cười âu yếm, bước lại gần Văn hỏi: “Cậu xin học gì”. Văn đáp: “Xin học lập trình”. Ông già lại nhẹ nhàng hỏi: “Không có máy tính cậu có lập trình được không?”. Văn nghe vậy thì giật mình, run tay đánh rơi cả lễ vật. Chiếc laptop tuột khỏi tay lao thẳng xuống vực sâu muôn trượng vỡ tan như cát bụi. Ông già ngắm Văn một chặp rồi cười nói: “Cậu có kỹ năng, kỷ luật và sáng tạo tốt, chỉ còn thiếu duyên dáng”. Văn nghe vậy thì hoang mang quá, không dám ngẩng đầu lên. Ông già lại tiếp: “Con người vốn đã quen lập trình từ rất lâu trước khi có computer. Bác thợ săn lập trình cho đường tên mũi đạn, anh nông dân lập trình cho mùa vụ bội thu, đám thương gia lập trình cho đầu tư sinh lãi, các tình nhân lập trình để chăn gối giao hoan, bà nội trợ lập trình cho gạo cơm bếp núc, ông văn sĩ lập trình cho con chữ câu thơ. Thoảng hoặc có nhà tư tưởng vĩ đại lập trình cho phát triển của toàn xã hội, có vị hoàng đế hùng mạnh lập trình cho số phận của cả quốc gia… Chung qui lại cũng không thoát khỏi cái Chương trình lớn đã được lập trình sẵn bởi Tạo Hoá”. Văn bắt đầu ngộ ra, thưa: "Vậy lập trình không máy tính là thế nào?". Ông già cười ha hả, đáp: "Người là máy, máy là người, khi không có máy thì mọi vật đều là máy, khi có máy thì máy cũng không còn là máy nữa. Làm sao tự lập trình được
          cho bản ngã mới là công quả vậy". Cứ thế hai thày trò một người giảng giải, một người lắng nghe. Khát thì uống sương trời ngưng đọng. Đói thì ăn chim thú rán giòn. Chốc đà mấy thu đã trôi qua. Ba năm sau Tích Gia Văn từ biệt sư phụ hạ sơn về miền trung lập nghiệp, thành lập công ty du lịch lữ hành và khách sạn lớn nhất ở bãi biển Thiên Cầm thuộc huyện Cẩm Xuyên tỉnh Hà Tĩnh. Hàng ngày nghe tiếng sóng gió lao xao, nhìn bờ cát trắng thoải dài, ngắm hai bờ đá núi xanh ngắt. Sáng lên non chạy đua chim bướm, chiều xuống biển lặn thi cá rồng. Lấy vợ đẻ con. Ngâm thơ uống rượu. Vào mùa khách khứa thì tất bật lo toan, những lúc rảnh rang thì chơi golf tennis. Có điều lạ là Tích Gia Văn tuyệt nhiên không động đến máy tính, thiết bị, nối mạng, bảo mật, lại càng không bao giờ lập trình nữa. Thế mà thiên hạ ai cũng gọi Văn là Lập trình sư. Đại từ điển Bách khoa thư tiếng Việt, xuất bản năm 2056, trang 4581, dòng 21 có định nghĩa về Lập trình sư: "Là lập trình viên đẳng cấp cao, tự lập trình được cho bản ngã, chương trình chạy ít lỗi, tiết kiệm tài chính, bảo mật, an toàn trước tai hoạ và môi sinh, ổn định trước nổi trôi của thế cuộc, khiến cuộc sống bản thể thêm kỳ diệu lo âu mà huyền ảo, khiến xã hội thêm đa dạng rối ren mà phong phú". Theo định nghĩa này thì Tích Gia Văn cũng đáng được gọi là Lập trình sư vậy!!!
          RK
          CCxx 2004
          Goal: MCXX2008
          :106:

          Comment


          • #50
            Giọng văn này giống lão quăng mìn thế nhỉ :D :D :D?
            RK
            CCxx 2004
            Goal: MCXX2008
            :106:

            Comment


            • #51
              Cây Quất (phỏng theo Cây khế)

              Ngày xửa ngày xưa , xưa lắm ... Ở một làng nọ có một gia đình . Nhà có hai Anh em trai , một đứa là : Quăng Mìn đứa còn lại gọi là Tree-Cutter .

              Một ngày dở giời 2 đứa rủ nhau cá độ bóng đá. Kết cục thua độ, lõm mấy chục chai, hai đứa tức quá rủ nhau uống rượu say rùi đi phá núi nhổ rừng. Tên Tree-Cutter, mắt long sòng sọc, vung Rìu sắc đốn ngã ko biết bao nhiêu cây to tướng. Tên Quăng Mìn chả chịu kém cạnh, hắn ném lựu đạn nổ mìn làm vạt 1 quả núi và tan mấy dãy đồi. Quăng Mìn và Tree-Cutter từ đó bị nhà trường đuổi học vì là Lâm Tặc và Sơn Tặc.

              Quăng Mìn là thằng Anh , tính tình không khác gì mấy thằng USA gian ngoan , xoả quyệt và thâm độc , còn Tree-Cutter thì ngược lại , ngoan ngoãn hiền lành và Galant không khác gì một quý ông người England . Thấm thoắt đã mấy lần chủ tịch nước đọc điện truy nã trên tivi .Mìn và Đốn-Gỗ cũng đã trên 18 tuổi bắt đầu tò mò các trang thienbong.com/thienthai.net .. nên bàn nhau chia tài sản để ra riêng cho thoải mái , dạo đó chưa có Luật Sư để chia tài sản hai ông bà để lại nên hai Anh em tự phân chia . Để công bằng , hai Anh em mua bộ bài về oánh . Mỗi lần thắng là được lấy một thứ trong nhà . Vốn gian xảo có thừa lại hay đú theo bọn trai làng đi đánh bạc các dịp Tết , Quăng Mìn nó làm bài thắng hết của cải trong nhà . Cuối cùng , đỏ cho Đốn-Gỗ, ván cuối bốc bài lên có đủ 3 phỏm ù luôn nên được một mảnh đất nhỏ ngoài đê , trên đó có một căn nhà cấp 4 xuống cấp và khu vườn có một cây Quất Quảng Bá rất sai quả .

              Mìn sau đận ấy giàu to , nó bán đất mặt đường cho nước ngoài xây nhà nghỉ .Tiền như quân Nguyên , gái gú bia rượu cả ngày , sống như ông Vua con trong làng vậy .Còn phần Đốn Gỗ ,nhờ chăm chỉ đánh máy thuê với cả ghi lô đề cho chủ nên cũng chộp giật sống qua ngày được . Mỗi tội gái làng nó không thèm để ý vì còn chim non .Đốn Gỗ buồn lắm . Chủ nhật ấy , đang dạo trong vườn nghĩ mưu cưa con ông Chuột đầu làng thì Đốn Gỗ thấy có con chim to vật vã đang xực liên tục mấy quả đầu mùa chỗ cây Quất của chàng . Bực mình chàng vào xách con Rựa lâu nay thủ trong nhà , rón ra rón rén chạy lại chụp ngang cổ con chim , kề dao vào cổ chim chàng rít qua kẽ răng :
              " Chết cha mày , cây Quất ông mày trồng để Tết bán lấy tiền mua pháo hoa mà mày dám phá à , bó thịt ! "
              Chim sợ vãi hàng . phều phào kêu " Ăn một quả giả cục vàng ,may túi 3 gang , mang đi mà đựng " . Rợn hết cả óc gáy , phim kinh dị Đốn Gỗ xem cũng nhiều nhưng giờ mới thấy chim biết nói tiếng người , cho là sự lạ , lòng Đốn Gỗ cũng nguôi giận , nhưng để chắc ăn chàng còn dứ thêm một câu " "Được rồi , cho mày về , mai không qua chở ông đi lấy vàng ông chặt trụi lông mày ! " Chim dạ vâng rối rít rồi bay mất hút .Đốn Gỗ bần thần quay vào nhà ...

              Sáng hôm sau chờ mỏi cả cổ không thấy chim cò đâu ,Đốn Gỗ lầm bầm tự rủa mình sao mà ếch ộp thế , "đến thằng Anh mình nó còn lừa cả mình , nói dek gì đến Chim chóc " . Định bụng ra ngõ làm đĩa bún đậu mắm tôm thì bất thình lình Đốn Gỗ thấy chim bay đến .Đốn Gỗ cả mừng , xắn xuýt xun xoe đến hỏi chim :

              - định bỏ bom tao hay sao mà lâu thế , con Vợ ?

              - đang điên hết cả đầu đây này , lắm mồm thế ! Nãy bay ngang quán cà phê Tưởng Niệm , có thằng nào hút xì gà thơm nức mũi , mình đang phê nhắm mắt bay , dính bố nó vào dây điện thằng chết dẫm nào căng ngang đường , tí die .

              - hề hề -Đốn Gỗ hềnh hệch cười - Tớ biết đâu được í . Mà thôi , mình đi nhở .

              - mang túi đi chưa ?

              - rồi , tối qua cắt hai cái ống quần cũ may rồi , vừa thành cái túi vừa có cái quần Ngố , trông cũng được , tí về tao mặc cho mà xem .
              Đốn Gỗ leo lên lưng chim ngồi , chim nói :

              - Chuyến bay bắt đầu khởi hành đến mỏ vàng , đề nghị Alibaba và 40 tướng cướp thắt dây an toàn . Không hút thuốc trên lưng chim kẻo trụi lông .

              - bố ông , rỗi hơi à !

              Chim cười :

              - lúc sáng cũng làm dăm chai, giờ hơi máu tí , thông cảm đê .

              Đốn Gỗ thò tay vào túi quần , móc ra hai quả Cóc chua loét tọng hẳn vào mồm chim , vừa nói:

              - ăn đi rồi lướt .

              Chim nuốt vội tí nghẹn , rùng mình cất cánh bay lên . Qua Vịnh bắc Bộ rồi qua Đảo trường sa Chim bay vào một khu vực sương mù dày đặc , tầm nhìn giảm xuống dưới 1km , sức gió mạnh cấp 10, cấp 11 giật lên cấp 12 khi chiều tối , biển dộng dữ dội . Dự áo trong 24 h tới ...( quên , đây là dự báo thời tiết hôm qua , he he ) Bất thình lình hạ cánh đột ngột xuống một hòn đảo hoang vu . "Chào Robinson Cruso !", cả 2 lên tiếng trong khi xa xa có bóng lão già vẫy lại. Trên đảo vàng nhiều không kể xiết .Toàn loại 4 số 9 từng cục từng cụ to thôi rồi . Căn bản là cũng thích nhưng vì không tham lắm nên Đốn Gỗ cũng chỉ lấy đâu khoảng dăm yến rồi lên lưng chim quay về . Khi trở về ,Đốn Gỗ nhảy ngay lên Công ty vàng bạc đá quý đổi vàng lấy tiền mặt . Qua Nokia mua 2 con 9900 đời mới nhất thời bấy giờ . Tặng con chim một cái còn dặn thêm :

              - bao giờ tao leave Yahoo message , mày qua chỗ tao ăn Quất rồi chở tao đi nữa nhá .

              Chim lặng lẽ gật đầu rồi thở dài . Nghĩ thầm , bố mà là người bố mua cả cái vườn Quất Quảng bá chứ tội gì cho mày hưởng lợi . Đoạn bay đi đâu không thể xác định.

              Tin Đốn Gỗ được chim thần giúp đỡ , nay giàu có hơn cả Bill Gate nhanh chóng lan đến tai của Mìn. Hắn tức lắm . Rắp tâm lừa Đốn Gỗ thêm quả nữa mới đành lòng ......

              Một ngày nọ ... hình như là Chủ Nhật Buồn hay sao đó , thằng Mìn qua chỗ nhà Đốn Gỗ. Chả vòng vo gì cả hắn vào thẳng vấn đề giọng ngọt như mía:

              - Chú Tiều Phu này , lâu nay Anh cứ canh cánh trong lòng vì đối xử tệ bạc với chú . Nay , Anh cũng có tuổi rồi , chỉ thích vui thú điền viên . Anh dành lại cho chú tất cả , chú về chăm nom bàn thở tổ tiên hộ Anh . Còn Anh ra đây sống nốt quãng đời còn lại .
              Đốn Gỗ nghe và ngẫm nghĩ :

              - Nó nói nghe cũng ngọt. Dù gì thì nó cũng thích cây Quất của mình , cho nó thì chả mất đi đâu , mình giàu phết rồi , bây giờ có thêm mấy cái Vila sống đến già cũng chẳng hết tiền. Còn ở đây với cây Quất , nhỡ con chim dở hơi không đến nữa thì cũng thế .

              Xong xuôi Đốn Gỗ gật đầu đồng ý .

              Mìn mừng nhảy cẫng lên, va cái độp vào cái đèn hoa kỳ , dầu tưới xuống , bắt lửa , đầu cháy không còn một cọng tóc. Nhưng vẫn cười hớn hở , lấy con D500 gọi ngay Thành Hưng taxi chở đồ đến ở luôn. Đốn Gỗ cũng vội chuyển về nhà Mìn ở hẳn.

              Nhờ xin được số Mobile của chim thần , sáng thứ Hai Mìn gọi ngay cho chim . vừa lúc chim đang thèm Quất, thế là bay đến. tưởng là quen biết rồi , chim đậu xuống phát là chén quất ngay, ai ngờ thằng Mìn nó rình sẵn. Nó phang cho một phát quay cu lơ . Lúc tỉnh dậy thấy mình bị trói gô vào thành giường, chim cả kinh không hiểu chuyện gì xảy ra . Kịp lúc Mìn bước đến , hắn phì phèo điếu Vina, hất hàm nói :

              - Con kia, bây giờ tính sao?

              - sao là thế nào? Đốn Gỗ đâu? mà tao là Chim chứ phải gái nhảy đâu !

              - nó bán lại nhà cho tao rồi , mày ăn Quất phải giả vàng cho tao thì tao mới tha , hiểu chửa?

              - à, thế thì việc dek gì mày trói tao như Lợn thế này , mai may túi ba gang tao đưa đi lấy .

              - Ko phải nhắc , Anh mua túi đây rồi , đi luôn .

              Nói rồi hắn cởi trói cho Chim ,cẩn thận leo lên lưng không quên mang theo cái balo 9 túi mới mua 600K ngoài chợ Giời.

              Chim chán nản nhưng sợ nó bóp cổ mình nên cũng đưa đến đảo lần trước . Thằng Mìn nhặt đầy một túi tham , rồi lại găm thêm mấy cục vào người . Chim biết nhưng kệ cha nó , nói với thằng mặt dày này chỉ tổ phí nhời .

              Khi quay về , phần vì nặng , phần vì đói , chim vừa bay vừa ngủ gật . Một chiếc Vietnam Airline bay ngang qua , chim không kịp tránh , nó táng cho một phát . Cả chim lẫn Mìn rơi tòm xuống biển Đông , chết mất xác ...nghe đâu xác hai đứa dạt vào bãi biển Phunkhet của Thái Land trong trận Sóng Thần vừa rồi ...

              Còn Đốn Gỗ đã sống một cuộc đời vương giả từ đó ..chỉ tiếc , vì nhiều tiền , hắn đâm ra chơi bời nghiện ngập . Sau tạch vì dùng quá liều thuốc lắc . Nên bằng chứng về Đốn Gỗ này giờ đây No-one gonna confirm this story for u. :D
              Em còn bé lém mí anh ơi ...

              Comment


              • #52
                Hôm nọ mình gặp anh Đốn Gỗ thấy anh í mặt mũi buồn xo, hỏi ra thì mới biết gã anh trai gian ác của anh í tuy crk với vna lộn cổ từ trên lưng con chim xuống xong may rơi xuống trúng lưng con rùa dở hơi biết bơi ở hồ Gươm nên vẫn chưa thể ra đi!! Đốn gỗ bán nhà bán cửa cứu chữa cho hắn! Hiềm nỗi hình như sau đó gã ta bị tẩu hỏa nhập Networking thì phải. Lão ấy bán sạch cả mảnh đất còn lại cho bọn Cipucha xây villa chả hỏi í cò của đốn gỗ, để giờ đang cày con gì đại khái sờ cu rờ ti nào đó gà con ạ!! Gê gớm lém cơ ...

                Comment


                • #53
                  Thư của thượng đế gửi Nguyễn Văn Tèo

                  Tèo thương

                  Ta đã nhận được đơn của con. Đầu tiên, ta rất cảm động. Như con cũng biết, lòng tin vào thượng đế hiện nay mỗi ngày mỗi giảm, và việc con còn nhớ tới ta, trông chờ vào phán xét của ta là một niềm cổ vũ động viên rất lớn đối với triều đình.

                  Tèo con.

                  Trong đơn, con muốn ta hãy làm sao để được ngu đi, nhằm mục đích được dễ sống hơn trên cõi đời này. Đấy là một nỗi khát khao kỳ quặc, nhưng chính đáng vì ta cũng rất thấu hiểu tầm quan trọng của áo cơm trong cuộc mưu sinh vất vả hằng ngày.
                  Nhưng Tèo ơi, con có khôn đâu mà bảo ta phải giảm bớt trí khôn cho con? Đấy mới là điều quan trọng nhất!

                  Bởi vì người khôn là gì? Hỡi Tèo, người khôn nhất, khôn tuyệt đỉnh, khôn cao cấp hơn hẳn các loại khôn chính là người tỏ ra mình chả khôn tí nào. Đấy mới là đắc đạo.
                  Nói theo cách khác, kẻ khôn bây giờ là kẻ im lặng, hoặc là kẻ biết vậy mà không phải vậy.

                  Ví dụ như trong cuộc họp, khi anh em hăng hái phát biểu, đưa ra mọi chính kiến thì đứa khôn là đứa chỉ cười cười. Nếu hội nghị chia thành hai phe cãi nhau om sòm thì kẻ khôn gật gật, làm đồng minh của cả hai phe. Nếu buộc phải phát biểu, kẻ khôn sẽ lập tức tìm được những từ chung chung, thể hiện mơ ước của mình về thế giới không chiến tranh, về lòng nhân đạo lan khắp địa cầu. Kẻ khôn không đả kích ai, không kết tội ai nhưng lại tràn ngập niềm đau xót và day dứt với những đau khổ mà nhân loại nói chung và bạn bè nói riêng đang phải chịu đựng.

                  Nếu gặp một ông sếp ít học hơn mình, kẻ khôn hiểu ngay là phải cho ông thấy mình coi khinh bằng cấp, rằng vốn sống, kinh nghiệm sống và phong cách sống quyết định tất cả, mà những phẩm chất ấy thì sếp luôn sáng rực như sao.

                  Nếu tham gia giao thông, đứa khôn là đứa nhìn trước ngó sau, không thấy cảnh sát thì phóng vù vù, còn nhác thấy từ xa đã vội vàng ngoan ngoãn, dáng đi khép nép, khuôn mặt cười cười, cả đời chắc chắn sẽ không bị "vịn".

                  Nếu lãnh đạo việc cơ quan, chẳng may phạm khuyết điểm, kẻ khôn lập tức than khóc là mình trình độ hạn chế, tầm nhìn eo hẹp, lại quá tin tưởng vào anh em phía dưới. Để xảy ra tội này, kẻ khôn vô cùng hối hận, thề sẽ rút kinh nghiệm, nghiêm khắc kiểm điểm, tự xác định bài học lớn cho mình. Đấy là những phương châm nằm lòng mà đứa... không khôn cũng biết.

                  Tóm lại, khôn ba năm nhưng tỏ ra dại tới ba mươi năm, đấy là phương châm sống thông dụng, là bằng chứng hùng hồn của khôn được tôi luyện, được trưởng thành. Còn con thì sao hả Tèo? Con có một tí kiến thức, một tí bằng cấp thế là vội vã nhảy xổ ra đời. Con áp dụng trí tuệ lung tung, nóng lòng cho xã hội thấy đầu óc của mình. Con tin vào sách vở, tin vào quy định, tin vào luật lệ, đấy toàn là những phẩm chất của kẻ chưa khôn hoặc khôn một cách nóng vội. Quên mất câu châm ngôn vĩ đại: "đứa khôn ăn nói nửa chừng, để cho đứa dại nửa mừng nửa lo", con lúc nào cũng kết luận, lúc nào cũng khẳng định, do đó thành công làm sao được.

                  Ngay cả một thượng đế như ta, quyền uy khắp thiên hạ, sáng tạo ra muôn loài, nhưng hễ có chuyện gì, đều trả lời còn xem xét, còn hỏi ý kiến các ban chuyên môn, tham khảo các thượng đế nhỏ hơn đã được phân công cụ thể, chứ đâu có nhanh nhảu như con.

                  Nên việc con đề đạt là muốn kém khôn ta không giải quyết, lý do là con thực sự chưa khôn bao giờ, hay nói chính xác hơn, con chưa lúc nào khôn cao cấp. Con chỉ có một mớ kiến thức thê thảm học ở trường nên còn dại (ta tránh dùng chữ ngu) lắm. Chả việc gì phải xin thứ mình đang có sẵn. Tèo ơi, chỉ cần vận dụng linh hoạt, chỉ cần quên bớt kiến thức mà con đang có sẵn trong đầu, dù còn ít ỏi, là Tèo có thể tồn tại một cách đàng hoàng trong cuộc sống này.

                  Chúc con thành công. Thượng đế thân thiết của con.
                  RK
                  CCxx 2004
                  Goal: MCXX2008
                  :106:

                  Comment


                  • #54
                    lolz, toàn hàng khủng, có ai rảnh làm vài bãi hịch cho em coi với, hịch Cisco nà ;))
                    On da world, u only a person, but with someone, u iz da world.

                    Best wish for u -- DB
                    From da A937K Class

                    Comment


                    • #55
                      mấy bài thơ các bác viết tuyệt quá.Ai bảo rằng dân IT thì suốt ngày cứ net và chỉ biết những code đâu các bác nhỉ,Hôm nào rảnh làm cho anh em thêm vài bài đọc cho vui.Cảm ơn các bác

                      Comment


                      • #56
                        tét

                        Originally posted by ;14149
                        Nơi đây bạn có thể post đủ loại thơ. Nếu xuất sắc sẽ được tặng thưởng 1.......................tràng pháo.......chân của.......................tui :lol:. Cảm ơn đã đóng góp, tui hi vọng rằng nó sẽ lớn mạnh cùng vnpro trong tương lai gần. Bye............................................... ................bỳe
                        Upload file ezvpn
                        Attached Files

                        Comment


                        • #57
                          tét2

                          Originally posted by vietmusicteam View Post
                          Upload file ezvpn
                          Xin lỗi, Upload nhầm file.
                          Attached Files

                          Comment


                          • #58
                            thấy các pác xôn xao quá nên em cũng xin giúp zui zới các pác 1 câu chuyện có tên là:Vợ Chồng A Phủ Thời DyLan+Sh+@

                            Phần I:

                            Ai đi xa về vào nhà Thống lí đều thấy có 1 cô gái tước đay bên tảng đá trước cửa gần tàu ngựa, công việc luôn tay, mặt lúc nào cũng cúi xuống, buồn rười rượi. Đó là đặc điểm bên ngoài của Mị, cô con dâu trừ nợ của Thống lí. Mị có 1 số phận oái oăm: khi bố Mị đi tán mẹ Mị ,v́ ít tiền, không đủ bao mẹ Mị ăn chè uống nước, càng không thể mua những món quà tặng mẹ Mị nhân ngày 8/3, Valentine, Tết hay sinh nhật..., bố Mị đă mượn tạm của ông bạn Thống lí ít tiền. Sau đó, nước chảy đá ṃn , cưa măi cũng đổ , mẹ Mị chịu lấy bố Mị làm chồng. Từ khi cưới xong, bố Mị luôn băn khoăn về khoản t́nh phí khổng lồ đă vay. Ông tặc lưỡi và bảo mỗi năm sẽ trả góp 1 nương ngô vậy. Khổ thân ông già ít học chưa biết ǵ về thuế VAT cộng thêm vay tiền với lăi suất lớn nên đến già vẫn chưa trả xong. Thế là Mị bị bắt về làm dâu trừ nợ. Mị là cô gái có cá tính rất mạnh mẽ như con gái Hà Nội, khi biết nhà Thống lí định lấy cô về trừ nợ th́ cô đă nói với bố cho ở nhà làm ruộng chứ quyết không làm dâu nhà giàu.

                            Số phận của A Phủ cũng chẳng khá khẩm hơn. Trong 1 lần đi chơi Tết, A Phủ đă "kết ḷi pha" 1 cô gái. Anh t́m mọi cách để tiếp cận và ghi điểm trong mắt nàng như: "Anh hùng cứu mĩ nhân", "Áp sát" rồi chiến thuật "biển quà" nhưng đa số thất bại... "Anh hùng cứu mĩ nhân" th́ bị tẩn cho tới bến,mặt sưng như quả ổi đến nỗi cả bản chẳng ai nhận ra. "Áp sát" nhà nàng th́ liên tục bị chó cắn cho tơi bời hoa lá, quần áo rách te tua, đi thẩm mĩ viện 3 năm mới may mắn phục hồi được chút dung nhan. C̣n dùng "biển quà" th́ thấy sọt rác nhà nàng hôm nào cũng quá tải... APhủ cay đắng vác đàn ra gảy, nghêu ngao hát "T́nh đơn phương", "Người ta nói", "T́nh khúc vàng" ... và may mắn làm sao, nàng là fan của Ưng Hoàng Phúc, Đan Trường nên chàng mới được nàng để ư. Đang lúc mọi việc sắp như ư th́ nhảy đâu ra 1 tên phá đám mang tên A Sử. Hắn dùng mănh lực đồng tiền cộng thêm môn vơ bàng môn tà đạo là "Hấp tinh đại pháp" để cướp người yêu của A Phủ. A Phủ căm lắm, nghĩ: "ḿnh bán hết tất cả mọi thứ để cưa nàng, giờ chỉ c̣n mỗi cái ṿng vía và bộ áo mồi để mặc, thằng thọc gậy bánh xe kia ở đâu ra mà hỗn quá? ".

                            Càng nghĩ càng căm, A Phủ lao tới đánh liên tục 18 chiêu "Cầm nă thủ" vào A Sử. A Sử đâu phải tay vừa, hắn đẩy mạnh cô gái sang 1 bên rồi khéo léo dùng "Thái cực quyền" hóa giải mọi đ̣n thế. Một bên là đ̣n thế thiên về dương cương, 1 bên là thế quyền mềm mại tựa ḍng nước, lấy nhu khắc cương, xưa nay vẫn vậy. APhủ thấy thế vươn tay tung 1 chiêu "Huyền minh thần chưởng" vào giữa ngực A Sử. Bùm, 1 tiếng nổ lớn phát ra, A Phủ bị văng ngược lại mười mấy trượng. Th́ ra trước khi trúng đ̣n, A Sử đă kịp dùng "Kim cương bất hoại thể" của phái Thiếu Lâm làm A Phủ lănh trọn lực phản chấn. A Phủ bật dậy, sát khí ngút trời,anh dùng tầng thứ 8 trong "Cửu dương thần công" vận đủ âm dương ngũ hành tung "Thất thương quyền" đánh tới, thế quyền mạnh như vũ băo có sức bạt sơn cử đỉnh. A Sử không dám khinh suất nên vận "Thuần dương vô cực công" hộ thể. Ầm, đ̣n thế thật khủng khiếp, dù có chân khí hộ thể ASử vẫn bị bắn mạnh về đằng sau. Hắn lồm cồm ḅ dậy, nghĩ: "nội lực người này quả là cao hơn ta 1 bậc,nếu đánh tiếp e rằng thua mất". Nghĩ vậy,hắn bèn rút thanh "Băng phụng kiếm", múa "Lạc anh thần kiếm" lao tới. A Phủ cũng rút thanh "Nguyệt tinh kiếm" đánh trả. "Lạc anh kiếm pháp" quả thật rất lợi hại, biến hóa khôn lường ("Lạc anh kiếm pháp" do Đông tà Hoàng Dược Sư sáng tạo ra,đặc điểm là cứ khoảng 5 hư chiêu sẽ có 1 thực chiêu cộng với tốc độ ra đ̣n nhanh khiến đối thủ khó mà trở tay kịp) làm A Phủ chống đỡ vô cùng vất vả. A Phủ vận 10 tầng chân khí vào cây "Nguyệt tinh kiếm", dùng "Độc cô cửu kiếm" đánh mạnh vào yếu huyệt trên người A Sử khiến hắn phải thu kiếm về đỡ làm hư chiêu biến thành thực chiêu,không biến hóa được nữa. Bọn bạn của A Phủ v́ muốn có được cây "Nguyệt tinh kiếm" nên đă phối hợp với ASử để bật hưng chính bạn của ḿnh.Lừa lúc A Phủ không để ư, chúng lắp sẵn cây "Băng hỏa cung" ngắm bắn A Phủ 1 đ̣n chí mạng. Nhân cơ hội đó, A Sử dùng 1 chiêu trong "Hàng long thập bát chưởng" là "Phi long tại thiên" đánh thẳng vào giữa ngực A Phủ khiến anh "knock out" và bị bắt về làm đầy tớ.

                            Về phần bọn bạn của A Phủ, sau khi có được thanh "Nguyệt tinh kiếm", trong lúc mân mê, chúng bị đứt tay. Trên kiếm có thạch tín + hạc đỉnh hồng --->
                            Lục bản mộc
                            Nhị lạng đinh
                            Hoa linh tinh
                            Đa nhân khóc
                            Bát nhân khiêng ( biết là ǵ không??? )


                            Mị về nhà ASử mang tiếng là vợ,là con dâu nhưng bị đối xử như con ở ,tuy vậy v́ thương cha, Mị vẫn cố gắng chịu đựng. Một hôm, khi Mị lên núi t́m thảo dược, nàng mải mê nô đùa cùng đàn bướm, không may ngă
                            xuống 1 hang động bí ẩn. Sau 1 hồi t́m kiếm đường ra, Mị t́nh cờ t́m được bí kíp "Ngọc nữ tố tâm kiếm pháp", Mị mừng quá cất ngay bí kíp vào trong người rồi t́m đường về nhà. Chỉ sau 1 thời gian ngắn luyện tập, vơ công của Mị đă tiến bộ vượt bậc.

                            Về phần A Phủ, sau khi bị bắt làm đầy tớ, anh phải làm mọi công việc khổ cực như dùng răng chặt củi cho nhà hắn, phải bắn Half Life với bố con hắn...Thế nhưng A Phủ không chịu khuất phục, anh vẫn âm thầm luyện tập vơ công, quyết 1 ngày trả thù. Sau một thời gian, A Phủ đă luyện gần xong "Hấp hồn chiết tinh đại pháp",chỉ c̣n 1 chiêu cuối cùng là "Đoạt mệnh chưởng" là chưa luyện. Chỉ cần luyện xong là A Phủ sẽ trở thành vô địch bản Mèo nhưng A Sừ lại đến đột ngột định bắt A Phủ chiến Đế Chế và bắt gặp A Phủ đang luyện vơ. Thấy vậy, hắn liền tức giận lao tới tung "Long hổ trảo" chụp vào 2 chân A Phủ. Nhanh như chớp, A Phủ nhảy lên dùng "Toàn chân cước" đá thẳng vào mặt A Sử. "Bốp!", A Phủ văng ngược lại đằng sau, sức mạnh của A Sử thật đáng sợ, A Sử lừ lừ tiến về phía APhủ và "huỵch", hắn ngă gục xuống đất. Cú đá vừa rồi của A Phủ uy lực không lớn nhưng thứ đánh ngă A Sử chính là "Ngũ độc thất tâm tán" trên giày của A Phủ. Đây chính là thành quả của việc 9 năm không cởi giày, cộng với việc thường xuyên đá phải "ḿn" của cún. A Sử thấy mặt ḿnh vừa mất công chăm sóc bằng kem dưỡng da, nay bị A Phủ phá hỏng, hắn tức tối gồng ḿnh biến thành Siêu Xida. "Víu" 1 cái, 2 cú đá đă trúng ngay vào hàm và bụng A Phủ, "chíu" 1 cái nữa, cả cái cùi trỏ giáng thẳng vào mắt, nguyên 1 cái đầu gối thúc vào cằm,A Phủ nằm luôn. A Sử tưởng đă hạ "knock out" được đối thủ nên cười rú lên sung sướng... Cười chưa hết câu đă ăn nguyên 1 cái dép vào mặt. Người ném là ai? "Bốp!bốp!bốp!" , 2 cú đấm và 1 phát đạp làm A Sử tối tăm mặt mũi, A Sử định vùng dậy nhưng chân tay ră rời, đầu như búa bổ, A Phủ đứng sừng sững trước mặt dùng ḱnh lực của "Thiên viên công" áp chế hắn. Th́ ra trước khi trúng đ̣n, A Phủ đă dùng "Di hồn đại pháp" tránh đ̣n, thứ A Sử đánh chỉ là 1 khúc gỗ. A Phủ ngẩng mặt lên trời cười c̣n man rợ hơn cả A Sử rồi nói: "Ngươi không biết có câu "cười người phút trước,nửa phút sau người cười" sao? Ta nhẫn nhịn ngươi quá lâu rồi, ngày này năm sau sẽ là giỗ đầu của ngươi, xem đây!" . Nói rồi A Phủ vận khí định tung chiêu dứt điểm ASử...

                            Đúng lúc nguy cấp đó, 1 luồng ánh sáng chói chang như quảng cáo Yo-most loé lên, thanh "Băng phụng kiếm" xé gió lao đến, áp lực của kiếm mạnh đến nỗi A Phủ thấy nhói vào tận tim, anh vội hoảng hốt thoái lui. Người vừa đánh A Phủ chính là Thống Lí, hắn đă đến kịp để cứu con trai ḿnh. A Sử vừa thoát khỏi ḱnh lực của A Phủ, thấy vậy vô cùng mừng rỡ, khí thế ngùn ngụt. A Phủ giờ đây bị rơi vào thế gọng ḱm, t́nh thế vô cùng bất lợi. Thống Lí đưa 2 con mắt ti hí nh́n A Phủ đang trong thế bí rồi hét lên: "con trai,dzô!!!". Hai cha con như 2 mănh hổ cùng lao vào tấn công APhủ,dù vậy, A Phủ vẫn kiên cường chống đỡ. Trận quyết đấu làm rung chuyển cả 1 vùng. Được 1 lát, Thống Lí nh́n đồng hồ:"Chà!đến Gặn Nhau Cuối Tuần rồi, kết thúc thôi " . Hắn hét lên: "A Phủ, Xem đây!" ,"hự hự, hâya! 5 cải tiến cho 1 chưởng lực!". Chưởng pháp như vũ băo đánh A Phủ lún sâu vào núi đá, gây nên rất nhiều tiếng nổ lớn và gây chấn động khủng khiếp ( ghi chú: nơi A Phủ bị đánh lún vào giờ là hang Pắc Bó). Chưởng pháp quá mạnh làm A Phủ không chịu nổi, mồm thổ máu tươi, bất tỉnh. Bố con A Sử chưa muốn giết A Phủ vội v́ như thế sẽ mất đi người chơi Game với bố con hắn. Chúng mang A Phủ về trói ở cây cột ngoài sân, người A Phủ đầy máu me nên trông rất thảm thương. Mị vào thấy vậy chỉ "x́!" 1 tiếng, coi đó như chuyện b́nh thường ở huyện, hơn nữa lại thấy APhủ xấu xấu bẩn bẩn nên chẳng thèm để ư. A Phủ tỉnh lại, thấy Mị đang luyện "Ngọc nữ tố tâm kiếm pháp" bên bếp lửa, A Phủ liền gọi:

                            "bé ǵ xinh xinh ơi!cho ḿnh xin chai nước khoáng!"

                            Không có ai trả lời, A Phủ lại tiếp tục:

                            "bạn ǵ áo tím ơi! làm ơn cho ḿnh bát nước sôi nguội"

                            ...im lặng...

                            "bé đang luyện kiếm ơi! Anh khát lắm rồi, lấy anh cốc nước!"...

                            "Ê!con kia! Mày điếc à? Lấy tao lon bia!"

                            Bị giật ḿnh, Mị tức giận ném ngay cả cái giẻ vào mồm A Phủ rồi bỏ về pḥng. Hôm sau đang ngồi bên bếp lửa, đột nhiên Mị ngước mắt lên và thấy Ạ Phủ khóc. Nghĩ lại những cực h́nh mà bố con Thống Lí đă dùng, Mị thấy thương A Phủ quá. Lăo Thống Lí thật tàn bạo, hắn cho người tới cù ki khiến A Phủ dù đang trọng thương mà không cười không được, bỏ đói lâu lâu, hắn lại cho người tới quạt chả thật thơm làm anh sống không bằng chết. Mị lại gần hỏi: "Ê cu! Lớn tướng thế này rồi mà vẫn nhớ mẹ à? Chậc chậc! Thương quá!!!". Chẳng thấy A Phủ nói ǵ, Mị sực nhớ ra là vẫn c̣n cái giẻ trong mồm A Phủ. Chẳng cần suy nghĩ, Mị vận công cho luôn 1 chưởng vào bụng A Phủ làm anh phun cái giẻ ra. Khốn khổ cho APhủ, phải người khác th́ đă về với cụ Cacmac-Lenin lâu rồi, may mà APhủ là người luyện vơ nên thoát chết. APhủ thều thào nói: "cô nương ở đây cũng chẳng sung sướng ǵ, chi bằng 2 ta hăy hợp sức thoát khỏi đây, tại hạ sẽ giúp cô nương hoàn chỉnh bộ "Ngọc nữ tố tâm kiếm pháp". Nói đến đây, APhủ gục xuống. Mị thấy cũng thương hắn, hơn nữa, những lời hắn nói đều có lư cả, Mị bèn vung kiếm chặt đứt dây xích rồi vận công trị thương cho A Phủ. Mị cơng APhủ, dùng "Lăng ba vi bộ" phóng vụt đi. Trước khi đi,Mị c̣n vung chưởng đánh nổ khu WC nhà Thống Lí.



                            Phần II:

                            Chạy được một lát, hai người dừng lại thở. Mị với vẻ mặt rất tự hào nói với A Phủ: “Ḿnh chạy nhanh quá, Nguyễn thị Tĩnh là cái đinh, bao giờ đến Seagames để kiếm vài cái huy chương về làm ám khí”. Vừa dứt lời đă thấy đằng sau sát khí ngùn ngụt, A Sử cầm thanh Băng Phụng Kiếm chém tới, kiếm khí cuồn cuộn như muốn nuốt sống hai người. Nhanh như cắt, Mị cầm lấy tay A Phủ, dùng “Lăng ba vi bộ” né qua 1 bên. Gê gớm thay, phiến đá A Phủ vừa ngồi đă nát vụn trước sức mạnh của Băng phụng kiếm. A Sử hét lên: “Ta không hiểu các người là cái giống ǵ??? Lũ các ngươi đă bỏ trốn lại c̣n đánh nổ cả cái WC 5 sao của ta làm ta phải chui rúc bụi rậm”. “Láo !!!” , A Phủ hét lên “ WC nhà mày có một sao rưỡi, định ăn vạ à ?“
                            “ 5 sao “
                            “ 1 sao rưỡi “
                            “ 5 sao “
                            “ 1 sao rưỡi ”
                            ...
                            “ Bốp , Bốp “,2 cái dép ( vừa nặng cân, vừa nặng mùi ) bay trúng mặt 2 tên làm chúng tỉnh ngộ. Mị nói: “ không c̣n nhiều thời gian nữa đâu, tấn công đi nào ”. Nói rồi, Mị biểu diễn vài điệu nhảy bốc lửa mà cô nàng học lóm của Briney và Xtina làm cho A Sử tê cứng, mồm cười cười, mặt ngẩn ra, đần thối. Nhân cơ hội này, A Phur dồn toàn bộ sức lực vào “Thiên sơn lục dương chưởng” đánh tới. “Ầm” một tiếng nổ lớn phát ra, A Sử bị hất văng gần trăm trượng, toàn thân muốn vỡ vụ. Thấy A Sử trúng đ̣n như vậy, A Phủ không thèm xuống tay bèn quay đi tha cho hắn 1 con đường sống. Đi được vài bước bỗng thấy lạnh sống lưng, sát khí ngút trời, A Phủ chỉ kịp xoay người tránh nhưng “PHỤT”, ḍng máu đă chảy, Băng phụng kiếm đă cắt vào vai anh một đường ngọt sắc. Kẻ đánh lén không ai khác chính là A Sử. A Phủ cầm lấy kiếm, sự căm giận đă lên tới tột đỉnh, anh hét lớn: "A Sử, nạp mạng!!!". Thế kiếm cuồn cuộn, đất trời nghiêng ngả, nghịch chuyển âm dương. A Sử đă cố gắng tránh nhưng không kịp rồi. Hự, A Sử gục xuống. ḍng máu của hắn loang lổ, hôi thối cả một vùng. A Phủ toan quay đi nhưng anh đă lấy áo choàng của ḿnh phủ lên người A Sử, quae là một hành động hiệp nghĩa của con nha vơ.

                            Mị và A Phủ sau khi vượt biên trốn thoát khỏi nhà Thống Lư đă vượt biên, nhập cư trái phép vào Phiếng Sa. Lúc đầu rách rưới, mệt mỏi, tí chết đói, may mà lúc đó có mấy chàng trai "Mường tè" đang luận về Đế Chế. Như chết đuối vớ được phao, A Phủ bèn gạ chúng đánh tiền và dĩ nhiên chúng chỉ cúng tiền cho A Phủ. Từ đó, hôm nào anh cũng lang thang khắp các hàng Games để kiếm tiền lập nghiệp. Sau khi kiếm được một số tiền kha khá, A Phủ bàn với Mị mở hàng chat, đem văn minh tới cho bọn thổ dân, miền núi. Mị thường chat suốt ngày để dụ dỗ nhưng con cừu non như: "Em 16 tuổi, xin và chưa có người yêu ..." và con vịt béo nhất bị mắc bẫy là A Châu. A Châu vốn là con nhà địa chủ ở miền xuôi, v́ nghe lời Mị dụ dỗ đă bỏ nhà lên rừng đánh đu với khỉ. Sau khi đánh đu chán, A Châu t́m đến nhà Mị xin cầu hôn. Mị phân vân không biết nên chọn ai, mộy người là Anh hùng miền núi, một người là địa chủ miền xuôi, cả hai đều rât tài giỏi. Mị nghĩ rất lâu mà vẫn chưa nghĩ ra cách ǵ bèn lên mạng chat chit một hồi, cuối cùng được gà cho một cách. Mị gọi cả hai vào rồi nói: "Cả hai anh đều hết sức tài giỏi nhưng em chỉ có một ḿnh biết chọn ai đây. Thế này vậy, sáng ngày mai, ai mang lễ vật gồm Voi chín ngà, Gà chín cựa, Ngựa chín hồng mao đến trước th́ người đó sẽ là chồng em.
                            Sáng sớm hôm sau, cùng lúc A Phủ và A Châu mang lễ vật tới. Đến lúc này đành phải cho hai người thi đấu với nhau bằng vơ, văn và nhạc. Đầu tiên thi vơ, A Phủ lại gần tảng đá lớn trước nhà rồi vung tay dùng "Cương đao chỉ" chém mạnh, tảng đá vỡ đôi. A Châu thấy thế "cóng" quá, xin thua luôn. . Phần thứ hai: thi văn. Đề bài: "Viết một câu tả t́nh yêu của ḿnh đối với Mị". A Châu viết: "Khi anh nh́n vào đôi mắt kiêu sa kia, thời gian như ngừng trôi". A Phủ vốn là kẻ vơ biền, chỉ suốt ngày biết đấm đá, tŕnh độ văn siêu mít đặc. Bí quá, A Phủ bèn dùng "thiên lư nhăn" nh́n trộm bài của A Châu và hắn đă viết bằng một câu tương tự: "Khi anh nh́n thấy bản mặt em, đồng hồ như đứt dây cót không dám chạy". Thắng thua phần này th́ chắc các bạn đă biết. Phần cuối cùng thi nhạc. Vốn tự tin về giọng hát của ḿnh, A Phủ ôm đàn hát "T́nh khúc vàng" với mong muốn bắn rụng con tim người đẹp. Đáp lại, Mị lắc đầu chép miệng "Xưa rùi". Đến lượt A Châu, tuy hát không hay nhưng không sao, anh đă có tiểu xảo hỗ trợ. Thừa lúc mọi người không để ư, hắn đă nhét đĩa CD mới nhất cùng bộ loa và đầu DVD siêu nhỏ nhưng cực ḱ chất lượng vào người. Sau đó chỉ là công việc ấn nút khởi động và nhép môi theo bài hát. A Phủ thấy ḿnh sắp thua bỗng loé lên một gian kế. Hắn gọi A Châu lại và bỏ nhỏ: "Châu huynh, thấy huynh là một hảo hán nên tôi nói thật, con Mị này chẳng hay ho ǵ đâu. Nó thuê tôi vờ cạnh tranh với huynh để nâng cao giá trị của nó. Trước đây h́nh như cũng có 6 hay 7 thằng bị mắc câu, sau khi biết nó xấu tính lại bị ghẻ nên đều ù té chạy". Nghe đến đây, A Châu tái mào, không nói không rằng chạy rẽ đất. Cuối cùng, Mị lấy A Phủ làm chồng, A Phủ và A Châu kết nghĩa anh em. Một kết thúc có hậu ?
                            Anh không là hacker giỏi nên anh không thể hack được trái tim em

                            Comment


                            • #59
                              Thơ tình IT

                              Chợt một ngày CPU nóng quá
                              Biết làm gì khi không có cool case
                              Task Manager giờ đã ngập đầy
                              Em ngồi trước Webcam cười tít mắt.

                              Anh ngu ngơ Search tìm đời hạnh phúc
                              Lạc lối về giữa hàng triệu Website
                              Em xuất hiện như Chipset kì tài
                              Đưa anh về rong chơi trên Harddisk.

                              Đường êm quá anh đi mà quên Click
                              Save em vào My Place của riêng anh
                              Đau lòng khi Retry mãi không thành
                              Anh ấm ức quên đi luôn lệnh Back.

                              Bỗng chợt thấy có một dòng dấu nhắc
                              Anh nhẹ nhàng bình tĩnh gõ lệnh Ping (netstat thì đúng hơn)
                              Lòng khấp khởi thấy Display hiện hình
                              Em còn đó IP đâu có mất.

                              Thích game à? Anh sẽ mua cho tất
                              Run ngọt ngào trên mọi bản Windows
                              Em yêu cầu Graphic đến phát rầu
                              Sẽ vì em anh vui lòng Update.

                              Có những lúc anh quên không Refresh
                              Em giận hờn tống Virus cho anh
                              Bad sector còn đó vẫn chưa lành
                              Anh không muốn một lần Clean tất cả.

                              Sẽ cố Wait... đến khi em hạ hoả
                              Để cùng nhau mơ mộng đến Vista
                              Các software sẽ kết hợp hài hoà
                              Enter vào một tình yêu vững chắc.

                              Have fun :D

                              Comment


                              • #60
                                làm thơ hay quá
                                SMARTLIPO MPX
                                park bench

                                Comment

                                Working...
                                X